Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

Ngưỡng cửa hẹp cho ngôi sao mới nổi

Để thành “ngôi sao” ở Việt Nam, dễ dãi thì có đấy, nhưng dễ dàng thì không (về cả nghĩa tích cực lẫn tiêu cực). Nhất là ngôi sao từ… thi cử.


 Sao mới nổi.
Sao mới nổi.
"Cử" nhiều hơn "thi"

Một số ca sĩ đã thành danh cho rằng, nếu bạn có tài năng mà không còn bất cứ cơ hội nào để toả sáng, thì chỉ còn một cơ hội cuối cùng nữa là… đi thi. Nhưng thực tế, đi thi là cơ hội nghiệt ngã nhất mà ở đấy, không chỉ là một cuộc đấu của tài năng mà là cuộc đấu giữa nghệ thuật và thương mại, của tài năng với sự dàn xếp, với sự toan tính…

Để có một chiến thắng, tài năng, may mắn nhiều khi chỉ là yếu tố… phụ. Từ vụ lùm xùm về cơ cấu giải thưởng của cuộc thi Giọng hát Việt, công chúng mới vỡ lẽ ra rằng, tin nhắn bình chọn tức là yếu tố may mắn chỉ là việc của công ty tổ chức và các mạng viễn thông, chứ kết quả thì không tuỳ thuộc vào điều đó. Và nhiều người cho rằng, nếu vụ lùm xùm đó không bị lộ ra thì chắc chắn phần kết quả khó mà công bằng được. Mặc dù, trước đêm chung kết, không ít người còn chắc nịch rằng phần chiến thắng bắt buộc phải là Đinh Hương chứ không phải là Hương Tràm. Nhưng có lẽ, Giọng hát Việt đã kịp thời ghi bàn thắng danh dự bằng cách chọn đúng người xứng đáng nhất trong đêm chung kết.
Tuy nhiên, các cuộc thi, về bản chất, nó cũng là cuộc đấu mà cuộc đấu không hẳn là giữa các tài năng, mà ở đó cũng có lợi ích nhóm, có chiêu trò và thậm chí cả… chơi bẩn. Thế nên, những người trong cuộc cũng phải nghĩ ra chiêu trò để “chơi” nhau, làm thế nào để loại được đối thủ nặng ký nhất. Dù trên sóng với bao lời ngọt nhạt nhưng sau lưng thì, nào là ghi âm người này nói xấu người kia, nào là tung tin “quan hệ họ hàng” để triệt hạ nhau.
Đã chấp nhận đi thi, bạn cần phải hiểu được bản chất của cuộc đấu nghiệt ngã này. Bạn đừng quá tin vào những người nổi tiếng, đã từng viết hoặc hát ra những lời ca đẹp. Bởi, điều gì sẽ xảy ra nếu như Giọng hát Việt không vỡ lở chuyện dàn xếp kết quả? Là “gà” của Phương Uyên lên ngôi dù biết rằng, biết bao người tài năng hơn và lúc đó, bạn có đột phá thăng hoa kiểu trời thì cũng chỉ là những màn thi đấu mang tính chất tham khảo mà thôi?

Trước kia, người ta vẫn nằm lòng một chân lý: “Khi đồng tiền cất tiếng thì âm nhạc sẽ phải im lặng”. Nhưng giờ đây, điều đó được cụ thể hơn rằng: Khi sự tính toán lên ngôi thì âm nhạc sẽ trở nên thừa thãi. Trong bất cứ một cuộc chơi nào thì cần phải cân đối giữa yếu tố tài năng và yếu tố thương mại. Ai cũng biết, để đảm bảo được điều này không phải là vấn đề dễ dàng. Sẽ là tuyệt vời nếu như tất cả là sự công tâm, không nhuốm lợi ích cá nhân của người trong cuộc. Nhưng thực tế nhiều khi nó trớ trêu hơn những gì ta nghĩ.

Đến giờ, công chúng vẫn chưa hết ngỡ ngàng với chiến thắng của YaSuytrong Vietnam Idol mùa mới nhất. Người ta loại bỏ nhiều nguyên nhân dẫn đến cái kết quả này, và BTC chắc chắn sẽ lấy cái lý do cuối cùng: tin nhắn. Nhưng ta cũng có quyền đặt nghi vấn, nếu như vụ lùm xùm trước đây ở Giọng hát Việt đã chứng minh tin nhắn cũng chỉ là… phụ, thì người ta cũng có quyền nghi ngờ việc này ở một cuộc thi khác.

Xét ở góc độ thực tế, công chúng có quyền suy luận, với tài năng củaHoàng Quyên, việc cô lên ngôi thần tượng âm nhạc của mùa năm nay thì vô tình đã là một bước cản rất lớn đối với Uyên Linh và Văn Mai Hương, hai thí sinh đoạt giải cao nhất của mùa trước. Trong khi đó, Uyên Linh và Văn Mai Hương lại đang là những người đang nằm trong những dự án âm nhạc của những người vốn cầm cân nảy mực ở cuộc chơi âm nhạc này. Thế nên, YaSuy lên ngôi có thể được xem như là sự an toàn đối với những dự án kia.

Sự nổi tiếng: Chưa đủ

Nhưng dù có tính toán kiểu gì đi chăng nữa thì nếu là tài năng, bạn sẽ toả sáng nếu bạn biết tìm những cơ hội khác trong sự nghiệp. Nhưng dù bạn có nhiều hay ít cơ hội thì yếu tố quyết định sự toả sảng bên cạnh tài năng, chính là phông văn hoá của người nghệ sĩ đúng nghĩa.

Sự lệch lạc thẩm mỹ của một bộ phận không nhỏ công chúng, sự a dua thái quá, sự ảo tưởng bản thân (một bệnh khá dễ mắc của những tài năng trẻ), cộng thêm sự tung hô của những người chuyên viết về mảng giải trí trên một số mặt báo, rồi giẫm đạp chiêu trò, đã đưa một số người nổi tiếng quá nhanh. Mà cái gì đến nhanh sẽ đi nhanh, nếu như bạn không có đủ độ dày về phông văn hoá cũng như tư cách của một người nổi tiếng.

Chắn bạn chưa quên, một thí sinh cũng khá “ghi điểm” rất nhanh từ một cuộc thi, nhưng cũng mất điểm khá nhanh - Bùi Anh Tuấn? Anh chàng gầy nhẳng, với một dáng vẻ từ mặt mũi hình hài đến tóc tai… không giống ai, giọng hát mỏng, lên những quãng cao nhiều khi bị chói tai, khi xuất hiện thường ít gây được thiện cảm của một số khán giả đứng tuổi, nhưng lại làm nghiêng ngả không ít những khán giả vốn dĩ đang mê mệt với “style” lạ lùng kiểu Hàn Quốc.

Công bằng mà nói, giọng hát Bùi Anh Tuấn không tệ, nhưng đến mức “rực rỡ” như sự khen không tiếc lời từ huấn luyện viên từ cuộc thi ấy, thì quả là hơi quá đáng. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc Anh Tuấn trở thành một ngôi sao của làng giải trí là bất công, bởi một lẽ, trong làng ca hát ồn ào của Việt Nam hiện tại, để trở thành sao, oái oăm thay, nhiều khi không cần thiết phải có tài năng về mặt chuyên môn. Từ Đan Trường,Lam Trường, Thanh Thảo cho đến huấn luyện viên của Tuấn - ca sĩ Hồ Ngọc Hà, cũng đâu nhất thiết phải là những người hát hay?
Bùi Anh Tuấn có một số tố chất để trở thành “sao” đối với những khán giả vốn ưa sự bóng bẩy. Thực tế, làng giải trí của Việt Nam vốn đang thiếu những ngôi sao thế hệ mới, thì việc có thêm một nhân tố mới cũng là điều đáng mừng. Nhưng, điều quan trọng để trở thành “sao” thì bản thân người đó phải có tư cách ngôi sao. Lam Trường hay Đan Trường của thế hệ trước, họ đã có được điều này và đó cũng chính là yếu tố quyết định việc họ ở lại lâu như thế trong lòng người hâm mộ.

Nếu đặt một phép so sánh với Bùi Anh Tuấn, ta thấy một sự khập khiễng. Dù chưa nổi, nhưng xung quanh Tuấn đã có một đống chuyện chẳng hay ho gì. Từ việc lên đôi co với một nhân vật tự nhận là “người yêu cũ”, cho đến việc hát nhép, đã làm cho hình ảnh của Tuấn trở nên xấu đi đối với những người hâm mộ. Việc hát nhép, dù Tuấn có giải thích bằng bất cứ lý do gì, cũng không bao biện nổi hành động coi thường khán giả, bởi nếu suy luận theo kiểu của Tuấn - không cố ý, thì cũng là một sự ẩu trong hoạt động nghệ thuật mà thôi.

Với những người trẻ, sai lầm là điều dễ hiểu và có thể sẽ không vấn đề gì nếu như người ta biết đối diện với sai lầm của mình. Công chúng luôn khó tính, nhưng cũng là những người rất bao dung. Họ rất dễ quên. Họ đã từng quên một vài lỗi trong ứng xử của Uyên Linh, để rồi đến giờ, cô dần lấy lại được tin yêu của công chúng bằng chính nỗ lực của mình. HayThuỳ Trang, cô người mẫu trẻ với scandal tình ái, cô đã nhìn thẳng vào lỗi lầm, xin lỗi công chúng và tiếp tục nỗ lực trong công việc, đã dần đẩy xa được những sai lầm cô mắc phải trong quá khứ.

Một ngôi sao lâu năm, đi qua bao nhiêu thế hệ như Thu Minh, mỗi lần dính những lỗi nho nhỏ, cô lập tức nói rõ ràng và có thái độ xin lỗi công chúng rất thành thật. Điều đó không phải dễ tìm trong giới giải trí vốn đầy phức tạp và giả dối này. Và để có điều đó, trước hết bạn phải có một lối ứng xử văn hoá và sự thành thật đối với công chúng. Bởi một ngôi sao, hoạt động trong lĩnh vực văn hoá, trước hết phải là người có văn hoá. Mọi toan tính, cố nói ra những điều rõ ràng hay hoa mỹ bao nhiêu đi chăng nữa cũng chẳng bao giờ là “văn hoá” nếu như bạn không có nền tảng. Thế nên, bạn không thể đáp lời đàn chị bằng việc “vỗ mông” trẻ con hay chửi đổng như một bà hàng cá.

Phong độ nhất thời, đẳng cấp là mãi mãi, và tư cách, văn hoá người nghệ sĩ cũng góp phần làm nên đẳng cấp của họ chứ không phải là một điều gì đó xa vời.

Phông văn hóa

Thực tế, ở Việt Nam, ngôi sao ca nhạc về bề nổi có vẻ nhiều đấy, nhưng để công chúng công nhận như những người mang những thông điệp thẩm mỹ có giá trị, từ những con người có văn hoá thực sự, thì hoàn toàn không nhiều. Quanh đi quẩn lại cũng chỉ mấy cái tên ở lại khá lâu nhưThanh Lam, Mỹ Linh, Hồng Nhung, Trần Thu Hà, Thu Minh, Mỹ Tâm,Quang Dũng…Những người ở thế hệ “lưng lửng” thì “bệnh này chưa rồi đã trồi ra tật khác”, để lại những chân dung méo mó dù bên ngoài họ nổi như cồn đi chăng nữa.

Hẳn bạn sẽ cười sằng sặc mà rằng: có văn hoá để mà thiếu tiền thì cũng chẳng để làm gì? Nhưng thực tế, một ngày bạn sẽ nghe lại những gì bạn hát và sống lại những gì bạn sống, bên cạnh một “núi tiền”, bạn sẽ thấy chán ngán như bạn chưa bao giờ được sống đúng nghĩa, chưa bao giờ được chạm đến sự thiêng liêng nhất của nghệ thuật. Nhà thơ Thế Lữ từng nói, sân khấu như một thánh đường mà người nghệ sĩ đúng nghĩa muốn lên được tới đó thì phải rửa chân cho sạch. Thế nên, dù cuộc đời có ngắn ngủi như NSND Lê Dung thì cũng là một cuộc đời đầy ý nghĩa vì cô đã ở được trong thánh đường đó. Bởi một điều đơn giản, bên cạnh tài năng, thì phông văn hoá của cô mới là điều quyết định.

Tags: Công ty tổ chức sự kiệntổ chức sự kiện event, to chuc su kiendịch vụ tổ chức sự kiện

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More